Biên tập viên đề cử

Tên tác phẩm: Hãy hôn anh đi

Tác giả: Tiểu Bố Thích Ăn Bánh Trứng

Thể loại: Hiện đại, 1v1, tình yêu nhẹ nhàng chân thành, duyên trời tác hợp, gặp gỡ bất ngờ, thể dục thể thao, cún con si tình, tình chị em, nữ hơn nam ba tuổi

Chuyển ngữ: Một Quả Đào

Văn án

Tuổi trẻ bồng bột, Hứa Nghiên từng trải qua một cơn say nắng chớp nhoáng.

Năm ấy, cô cùng bạn cùng phòng đi du lịch châu Âu nhân dịp tốt nghiệp đại học. Tại đây, chàng trai người Hoa 18 tuổi với nụ cười ngọt ngào Lâm Trạch đã làm hướng dẫn viên cho họ trong suốt ba ngày.

Ngày chia tay, hai người hôn nhau say đắm dưới ánh hoàng hôn trước căn nhà trắng nhỏ trên đảo Santorini, hẹn nhau ngày này năm sau gặp lại tại chính nơi đây.

Năm năm sau, khi thay bạn thân làm gia sư dạy piano cho một bé gái, cô bất ngờ gặp lại anh trai của bé – người vừa trở về nước thi đấu.

Chàng trai từng luôn rạng rỡ ngày nào giờ lạnh lùng chặn cô lại nơi hành lang chật hẹp đòi tính sổ, bắt cô bồi thường.

Lâm Trạch trở về nước để chuẩn bị cho Thế vận hội mùa đông. Anh không chỉ nổi tiếng nhờ ngoại hình điển trai mà còn vì thường xuyên xuất hiện trên hot search sau khi tham gia tuyên truyền kiến thức về bộ môn khúc côn cầu trong một chương trình truyền hình, thu hút được vô vàn người hâm mộ.

Cánh paparazzi bất ngờ công khai bức ảnh Lâm Trạch nắm tay bạn gái tan làm, nhân vật nữ chính ấy lại là “người yêu tin đồn cũ” của một nam idol nổi tiếng hiện tại.

Các fan hâm mộ đang lén lút “trèo tường” tìm niềm vui mới đều sững sờ: Gì vậy trời? Các anh trai cứ lướt qua đời như nước chảy mây trôi, chỉ có chị dâu là không hề thay đổi!


Giáo viên thanh nhạc cho nghệ sĩ x Vận động viên khúc côn cầu

Nhân vật chính: Hứa Nghiên, Lâm Trạch 

Giới thiệu ngắn gọn:  Người nói một câu hẹn gặp lại, ta chờ người suốt mấy năm.

Dàn ý: Người tốt nhất sẽ luôn quay trở lại bên ta.

53 chương
Ngôn Tình

Tỉnh lại, Khương Du Mạn phát hiện mình xuyên vào quyển tiểu thuyết cẩu huyết, trở thành người vợ ác độc đang mang thai sáu tháng của nam chính!

Nguyên chủ vì muốn làm “quan phu nhân” mà dùng đủ mọi thủ đoạn để gả vào nhà Phó gia. Kết quả, khi nhà chồng bị oan mà mất chức, cô ta lập tức trở mặt — phá thai, ly hôn, dứt khoát như chém đinh chặt sắt, khiến cả nhà nhà chồng thảm hại không thôi.

Nhìn cái bụng sáu tháng của mình, Khương Du Mạn chỉ biết thở dài:Cuộc sống tốt như vậy, không biết hưởng thụ mà còn tự tìm đường chết??

Theo cốt truyện trong sách, hai năm sau, Phó gia sẽ được rửa oan, quan chức khôi phục, một lần nữa trở thành hào môn danh giá trong đại viện, còn nam chính thì nên duyên cùng nữ chính trọng sinh, sống những ngày “ngọt ngào viên mãn”.

Nhưng Khương Du Mạn bây giờ không có hứng đóng vai nữ phụ ác độc kia nữa! 
Là phụ nữ thời đại mới, cô chỉ muốn nằm yên, ăn ngon, sống tốt. Có “kịch bản” sẵn trong tay, cô quyết định dứt khoát không dây vào phiền phức: cứ yên ổn chờ hai năm sau Phó gia rửa oan là được!

Thế là cô thu dọn hành lý, vui vẻ theo chồng xuống nông thôn.
Chỉ là… tình tiết hình như sai rồi?

Không những không phải chịu khổ, trên dưới Phó gia đối với cô chính là cưng như bảo bối !
Còn người chồng lạnh lùng, kiêu ngạo trong "truyền thuyết" Phó Cảnh Thần lại từng bước từng bước sủng cô lên tận mây xanh, hoàn toàn chính là muốn trăng có trăng, muốn sao có sao!

***

"Nguyên tắc thứ nhất của một người phụ nữ may mắn: Phụ nữ phải học cách lười biếng và buông bớt việc nhà, có thế chồng mới biết thương xót mà san sẻ."

"Đôi khi, hạnh phúc của phụ nữ không nằm ở sự giỏi giang, mà ở chỗ biết làm nũng đúng người, đúng lúc."

“Vợ anh nói gì, thì đó là chân lý.”

"Cuộc sống là do mình tự sống, có hợp ý hay không, tạo dựng được thành bộ dáng gì, hoàn toàn dựa vào bản thân mình cả."

"Mối quan hệ gia đình tốt đẹp là mảnh đất màu mỡ để văn học nảy sinh. Cuộc sống hạnh phúc, khao khát sáng tạo mới có thể kéo dài vô tận."

"Nhà cửa tốt hay không không quan trọng, nơi cả gia đình sum họp mới là nhà."

"Kết hôn hay không kết hôn, suy cho cùng cũng là vì hạnh phúc.

Ngay từ giây phút biết mình phải lòng hắn, cô đã nhận ra: cô không phải người theo chủ nghĩa không hôn nhân, mà là người theo đuổi hạnh phúc."

734 chương
Ngôn Tình

Văn án 1:

Ông nội của Lục Nghiễn Hành và ông nội của Giang Ngưng Nguyệt là bạn sinh tử, hai người khi còn trẻ, vì muốn quan hệ thân càng thêm thân, nên đã định sẵn hôn ước cho cháu trai và cháu gái của mình.

Thế nhưng Lục Nghiễn Hành vô cùng chán ghét kiểu hôn nhân được sắp đặt mà không có sự đồng ý của người trong cuộc như thế này.

Vì vậy vào năm anh hai mươi bảy tuổi, khi anh từ nước ngoài trở về sau chuyến công tác, việc đầu tiên anh làm chính là hủy bỏ hôn ước.

Ông cụ nhà họ Lục tức đến phát bệnh, nhưng cũng hiểu rõ tính cách của Lục Nghiễn Hành, việc anh muốn hủy hôn ước không phải là đang bàn bạc, mà chỉ là thông báo cho ông biết mà thôi.

Biết mình không thể lay chuyển được quyết định của Lục Nghiễn Hành, để bù đắp cho Giang Ngưng Nguyệt, ông cụ Lục đặc biệt nhận cô làm cháu gái nuôi, mỗi ngày đều cố gắng giới thiệu cho cô những chàng trai ưu tú xuất sắc.

Văn án 2:

Sau khi Lục Nghiễn Hành và Giang Ngưng Nguyệt hủy bỏ hôn ước, lần đầu tiên họ gặp lại nhau là trong buổi tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội Giang Ngưng Nguyệt.

Giang Ngưng Nguyệt mặc một chiếc váy trắng, mái tóc dài mềm mại được vén gọn sau tai, khi cô mỉm cười, đôi mắt và hàng mày cong cong, gió hè nhẹ thổi, làn váy cô khẽ lay động theo gió.

Cô đi ngang qua trước mặt Lục Nghiễn Hành, gió nhẹ lướt qua, Lục Nghiễn Hành ngửi thấy một mùi hương rất nhạt, nhưng lại chẳng hiểu vì sao, mùi hương ấy cứ vương vấn mãi trong hơi thở.

Anh ngẩng mắt lên, nhìn theo bóng lưng đang dần xa của Giang Ngưng Nguyệt.

Người em họ đứng bên cạnh anh lần theo ánh mắt anh nhìn sang, rồi nói: “Đó chính là Giang Ngưng Nguyệt, cháu gái của ông Giang, vị hôn thê của anh.”

Nói xong, cậu ta chợt nhớ ra Lục Nghiễn Hành đã hủy hôn ước với cô, nên liền sửa lời: “Không đúng, là vị hôn thê cũ của anh.”

Lục Nghiễn Hành hơi nhíu mày, gần như không thể nhận ra, rồi đột nhiên cảm thấy bực bội.

Văn án 3:

Giang Ngưng Nguyệt biết Lục Nghiễn Hành ghét cô, vì thế cô chưa từng chủ động nói chuyện với anh, ngay cả khi gặp anh ở nơi công cộng, cô cũng coi như không quen biết.

Cho đến một ngày nọ, ông cụ Lục tổ chức sinh nhật, cô đến chúc thọ, sau bữa tối tình cờ gặp phải Lục Nghiễn Hành trong vườn hoa.

Cô cho rằng không thân quen gì, cũng lười chào hỏi, cứ thế đi thẳng ngang qua bên cạnh anh.

Không ngờ vừa đi được hai bước, giọng Lục Nghiễn Hành vang lên từ phía sau: “Cô Giang, tôi là hồng thủy mãnh thú sao, mỗi lần nhìn thấy tôi cô đều tránh?”

Giang Ngưng Nguyệt dừng chân, quay lại nhìn Lục Nghiễn Hành, thản nhiên nói: “Tôi tưởng là anh không muốn nói chuyện với tôi.”

Lục Nghiễn Hành: “???”

———

Song C / HE / truyện ngọt.

Đại khái là một câu chuyện về nữ chính tưởng rằng nam chính ghét mình, nhưng thực ra ai đó lại ngày ngày chỉ nghĩ xem làm thế nào để theo đuổi vợ về tay.

Thể loại: Hào môn thế gia, Tình hữu độc chung, Đóa hoa cao lãnh, Truy thê hỏa tá tràng.

68 chương
Ngôn Tình

Kim Tú Châu đã chết rồi, một ly rượu độc vào bụng, bỏ lại toàn bộ chuyện cũ năm xưa. 

Trước khi chết, nguyện vọng duy nhất của cô là kiếp sau có thể được làm đàn ông, sống với thân phận phụ nữ thật sự là quá khổ. 
Nhìn lại cuộc đời ngắn ngủi, cha mẹ trọng nam khinh nữ, khi bảy tuổi cô đã bị bán cho bọn buôn người, vòng đi vòng lại mới vào Hầu phủ thành một nha hoàn vẩy nước quét nhà, mỗi ngày nơm nớp lo sợ làm việc. Sau đó lại được vào viện của Thế tử gia, phu nhân lo lắng cô xinh đẹp quyến rũ Thế tử gia, muốn ban cô cho một tên nô tài có thói đánh vợ, cũng chính vì lần đó, cô chủ động phản kháng.

Cô bò lên trên giường Hầu gia, còn dùng tất cả mọi thủ đoạn,trở thành Kim di nương được sủng ái nhất hậu viện, phu nhân đã chết còn cô thì vẫn sống tốt.

Chỉ tiếc số phận Hầu phủ không tốt, chọn sai chủ tử rồi, tân hoàng đăng cơ, toàn bộ nam tử Hầu phủ bị chém đầu, nữ quyến được ban lụa trắng độc dược.

Kim Tú Châu giải thoát nhắm mắt lại, nào biết vừa mở mắt, lại mượn xác hoàn hồn đi vào một triều đại hoàn toàn xa lạ, còn thành một quả phụ vừa mới mất chồng.

Không chỉ có như thế, chiến hữu của chồng tới đây thăm viếng, cô còn nửa đêm cởi sạch quần áo bò lên trên giường người ta, vì muốn ăn vạ chiến hữu của chồng, muốn rời khỏi nơi nghèo đói chó ăn đá gà ăn sỏi này.

Kim Tú Châu nhìn căn nhà chỉ có bốn bức tường, lại nhìn người đàn ông nằm bên cạnh, hạ quyết tâm, mắt nhắm lại, nằm xuống tiếp tục ngủ.

Còn chẳng phải bò lên giường một lần nữa sao? Cô có kinh nghiệm.

Tag: Yêu sâu sắc, trọng sinh, ngọt văn, niên đại, văn nhẹ nhàng.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kim Tú Châu ┃ vai phụ: Những người khác
Một câu tóm tắt: Cô vợ đanh đá vs đại lão trầm mặc nội liễm
Lập ý: Phụ nữ tự lập tự cường, trân trọng cuộc sống.

98 chương
Ngôn Tình